Tiếp đón Giáo sư Phạm Minh Hoàng tại Paris

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Sáng Chủ Nhật ngày 25 tháng 6, trời Paris thật trong. Lúc 6:30 sáng, gia đình cùng nhiều bạn bè, thân hữu, chiến hữu của Giáo sư Phạm Minh Hoàng đã có mặt tại cổng tiếp đón phi trường quốc tế Charles de Gaulles (CDG). Nhiều biểu ngữ bằng hai thứ tiếng Pháp Việt đã được mọi người mang đến: “Người ta có thể đưa tôi ra khỏi Việt Nam, nhưng không ai có thể đưa Việt Nam ra khỏi tôi”, “Chúng tôi đồng hành cùng PMH”, “Tôi là người VN”, “Chúng tôi là người VN”, “Pháp: Đất nước của Tự do, Nhân quyền. Việt Nam: Nhân quyền Tự do làm gì có”… làm cho nhiều người ngoại quốc có mặt tại chỗ hiểu được và chứng kiến cảnh tiếp đón rất long trọng dành cho một hành khách nào đó sắp đến, mà chính quyền CSVN phải biết xấu hổ! Sau khi tiến hành thủ tục ‘quá cảnh’ tại cổng Hải Quan Pháp, Giáo sư Phạm Minh Hoàng với nét mặt nghiêm nghị mệt mỏi, cùng đi với ông có ba an ninh CSVN kè bên cạnh từ sân bay Tân Sơn Nhất đến sân bay CDG, không lúc nào rời ông khỏi nửa bước, kể cả khi ông có nhu cầu riêng (Giáo sư Hoàng kể lại như vậy). Đến khi Giáo sư Hoàng ra ngoài, trong tiếng vỗ tay chào mừng của gia đình và thân hữu ở cổng đón tiếp, những nhân viên an ninh của chế độ Hà Nội mới tìm cách lẩn tránh trong số khách du lịch đông đảo đến từ khắp nơi. Tuy khá mệt sau hơn 12 giờ bay, Giáo sư Phạm Minh Hoàng đã ngắn gọn chia xẻ một vài cảm nghĩ của mình với các thân hữu, khi đặt chân đến Paris lần này. Ngay sau đó, một số phóng viên báo đài CTM Media, AP, FBooker, BBC, VOA… đã quay phim phỏng vấn trực tiếp giáo sư Hoàng, cũng như qua điện thoại viễn liên, khiến cho buổi đón tiếp vô cùng nhộn nhịp và nhất là mọi người ở xa đã có thể theo dõi qua livestream của nhiều Facebooker. Sau khi nghỉ mệt được vài tiếng đồng hồ, Giáo sư Phạm Minh Hoàng đã có cuộc gặp gỡ với một số bạn bè, thân hữu kể cả những người của “sứ quán” đến nghe vào lúc 15 giờ tại phòng tiếp tân khách sạn. Chương trình khai mạc trễ đến 30 phút vì một số phóng viên AFP, Reuters muốn làm ngay cuộc phỏng vấn ở bên ngoài để phóng đi nhanh, vì thế khi Giáo sư Hoàng bước vào phòng với những tràng pháo tay thật dài không dứt, tuần tự ông đi chào bắt tay từng người bạn quen và mới quen. Nghi thức khai mạc được cử hành trang trọng, chào quốc kỳ và phút mặc niệm, sau đó Ban tổ chức giới thiệu về giáo sư Phạm Minh Hoàng, phóng sự âm thanh và hình ảnh về buổi công an đến nhà vây bắt trục xuất một công dân Việt Nam phải rời khỏi quê hương đất nước Việt Nam của ông. Giáo sư Hoàng điềm đạm, đầy quyết tâm, đôi lúc dí dõm trong những câu chuyện ông kể cho quan khách nghe, về những buổi sinh hoạt thường ngày cùng gia đình, những buổi gặp gỡ trao đổi với những người bạn, người học trò, người quen… đến những buổi ‘làm việc’ và buổi cuối cùng trong phòng tạm giam, cho đến khi lên phi cơ rời khỏi Việt Nam, sau đó nhiều bạn bè, quan khách đã hỏi và bày tỏ cảm tình đối với ông và gia đình. Chương trình được xen kẽ bằng ba lá thư tiêu biểu đã được Ban Tổ Chức chọn lọc, để đọc lại cho quan khách cùng nghe. Đầu tiên là lá thư của luật sư Lê Công Định: “… Tước quốc tịch Việt Nam của giáo sư PMH là vi hiến, nếu tước quốc tịch Việt Nam của Giáo sư Phạm Minh Hoàng, thì hãy tước quốc tịch của tôi”.

Lá thư thứ hai của luật sư Đặng Đình Mạnh: “… Trong đêm, một người bị lưu đày ra khỏi quê hương, nhưng ngọn lửa yêu nước nồng nàn từ con tim người ấy vẫn cứ cháy sáng mãi không thôi … làm thức tỉnh biết bao kẻ u mê, cho kẻ thất phu biết ý thức trách nhiệm của mình trước vận mệnh của xứ sở …”.

Đặc biệt lá thư thứ ba của chị Lê Thị Kiều Oanh viết trong lúc Giáo sư Hoàng bị bắt và trục xuất, lần đầu tiên Giáo sư Phạm Minh Hoàng mới được nghe: “…. Tôi thương chồng tôi một trái tim nhiệt huyết dành trọn cho đất nước không tính toán thiệt hơn… Tôi tự hào vì sau này trên trang sử nước nhà anh sẽ ghi danh là người Việt đầu tiên bị chế độ CS lưu đày…”, làm cho nhiều quan khách xúc động và phẫn nộ, một chính quyền tàn bạo dã man, chia cắt tình gia đình, tình vợ chồng, tình cha con, và tình quê hương của Giáo sư Hoàng. Ban Tổ Chức cũng đã kết nối trực tiếp với người vợ của Giáo sư trong buổi trao đổi, tất cả mọi người đều vỗ tay tán thưởng, sau bức thư đầy ý nghĩa và tình cảm của chị.

Chương trình được chấm dứt với nhạc phẩm ‘Trả lại cho dân’ đúng với tâm trạng của tất cả mọi người đang có mặt: Trả lại đây cho nhân dân tôi quyền tự do, quyền con người, quyền được nhìn, được nghe, được nói, quyền được chọn chân lý tự do…

TND tường trình từ Paris

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ngân hàng TMCP Sài Gòn (gọi tắt là SCB) của đại gia Trương Mỹ Lan được chính phủ Việt Nam bơm tiền cứu. Ảnh: Nhac Nguyen/ AFP via Getty Images

Giải cứu SCB: Lợi bất cập hại!

Hình dung một cách đơn giản thì ngân hàng SCB huy động tiền của người dân, cung cấp cho bà Trương Mỹ Lan, bà này hối lộ cho các quan chức, rồi bây giờ bà Lan bị án tử hình còn NHNN bơm tiền ra để cứu ngân hàng SCB.

Khoản tiền giải cứu khổng lồ này [24 tỷ đô-la] không tự dưng mà có mà lấy từ ngân sách, nghĩa là từ tiền người dân và doanh nghiệp đóng thuế, từ bán tài nguyên quốc gia. Xét cho cùng, đất nước thiệt đơn thiệt kép, chỉ các quan chức giấu mặt được hưởng lợi.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 15 – 21/4/2024

Nội dung:

– Hawaii tổ chức Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương;
– Ghi ân công đức Quốc Tổ Hùng Vương tại Paris;
– Hội thảo ‘Hứa hẹn của Hà Nội; Thực trạng Nhân quyền tại Việt Nam’ trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) tại Genève, Thụy Sĩ;
– Kêu gọi tham gia Biểu tình và Văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR vào hai ngày 7 và 8/5, 2024 tại Genève, Thụy Sĩ.

Đồng ruộng ở ĐBSCL sau khi đắp đê. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Đời cha bán gạo, đời con khát nước

Nếu bây giờ tập trung truy tìm nguyên nhân chính tạo nên khô hạn, thiếu nước ở Đồng bằng sông Cửu Long thì thật dễ dàng tìm ra vài lý do vừa thực vừa mơ hồ như:

Do biến đổi khí hậu; Do biến động ở thượng nguồn sông Mekong; Do ý thức người dân trong việc sử dụng nước; Vân vân.

Những nét này cái nào cũng thực nhưng có điều ít ai thấy, nó cũng là cái rất thực, dễ giải thích, dễ thực hiện đó là chính sách “An ninh lương thực” được nhấn mạnh khoảng gần hai chục năm nay.

Những “Cây năng lượng” (ở Singapore) là một kiến trúc hình phễu, miệng rộng chừng 20 mét hứng nước chảy về hầm chứa. Cây này vừa tạo cảnh quan đẹp, vừa cảnh báo con người về thái độ với nước, vừa thu gom nước mưa. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Thử đi tìm đường cứu… nước

Tình hình vài năm nay và dăm bảy năm sau có những dự báo không mấy an tâm cho tình hình nước ngọt ở vùng Đồng bằng sông Cửu Long. Chỉ riêng tỉnh Kiên Giang có khoảng 30.000 hộ dân thiếu nước sinh hoạt.

Cả vùng này có khoảng nửa triệu hộ dân thiếu nước sinh hoạt trong năm tháng cao điểm mùa khô. 

Lý do chính là do biến động bởi dòng chảy sông Mekong đã có nhiều thay đổi, chưa tính đến con kênh Phù Nam bên Cambodia sắp “Trích huyết” sông Mekong ngang chừng, cho chảy sang Vịnh Thái Lan.