Hiến pháp không đến từ dân chỉ là món đồ mã

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Khi mà quyền lực của người dân chưa được xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân thì Hiến pháp chỉ là một món đồ mã

Nhân đọc bài “Hiến Pháp Việt Nam Cần Được Sửa Đổi Một Cách Căn Bản” nội dung ghi lại cuộc phỏng vấn của Duy Ái dành cho ông Mai Văn Lĩnh, đăng trên trang mạng của đài VOA, tôi có một vài lời muốn gởi đến toàn dân và 1001 Ghonim của Việt Nam.

KHI MÀ QUYỀN LỰC CỦA NGƯỜI DÂN CHƯA ĐƯỢC XÁC LẬP BẰNG CHÍNH SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN THÌ HIẾN PHÁP CHỈ LÀ MỘT MÓN ĐỒ MÃ. Chỉ có quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể đẻ ra một hiến pháp dân chủ khả thi để từ đó hình thành một nền dân chủ thực sự. Tuyệt đối không có chuyện một hiến pháp đồ mã lại có thể đẻ ra quyền lực của người dân và một nền dân chủ đích thực. Chính vì sự thật này mà các nền dân chủ — thực sự và bền vững — trên thế giới đều PHẢI BẮT ĐẦU TỪ SỰ XÁC LẬP QUYỀN LỰC CỦA NGƯỜI DÂN BẰNG CHÍNH SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN. Không có một con đường khác. Không có một tiến trình khác. Và do đó, không có một sự lựa chọn nào khác.

TUYỆT ĐỐI KHÔNG CÓ CHUYỆN NGƯỜI DÂN CẦU XIN TẶC ĐẢNG TIẾM QUYỀN ĐẤT NƯỚC BAN CHO ÂN HUỆ DÂN CHỦ MÀ CÓ THỂ TỪ ĐÓ ĐẺ RA ĐƯỢC MỘT NỀN DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC. Chỉ có hiến pháp đích thực được khai sinh từ quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể đẻ ra một nền dân chủ thực sự. Chỉ có hiến pháp đích thực được khai sinh từ quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể đẻ một cơ chế điều hành đất nước biết tùng phục ý muốn của dân. Chỉ có hiến pháp đích thực được khai sinh từ quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể đẻ ra những đảng phái chính trị vì dân và tuyệt đối không dám tiếm đoạt đất nước từ tay của người dân. Chính vì qui luật này mà các nền dân chủ — thực sự và bền vững — trên thế giới đều PHẢI BẮT ĐẦU TỪ SỰ XÁC LẬP QUYỀN LỰC CỦA NGƯỜI DÂN BẰNG CHÍNH SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN. Không có một con đường khác. Không có một tiến trình khác. Và do đó, không có một sự lựa chọn nào khác.

TUYỆT ĐỐI KHÔNG CÓ CHUYỆN MỘT TẶC ĐẢNG LỢI DỤNG LÒNG TIN ĐỂ TIẾM ĐOẠT ĐẤT NƯỚC TỪ TAY NGƯỜI DÂN RỒI ÁP ĐẶT MỘT THỂ CHẾ ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ MÀ CÓ THỂ TỰ MÌNH ĐẺ RA MỘT NỀN DÂN CHỦ THỰC SỰ. Chỉ có quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể đẻ ra một hiến pháp dân chủ thực sự để từ đó kiến tạo một nền dân chủ thực sự cho đất nước. Chỉ có quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể bảo đảm được sự ra đời cũng như sự bền vững của một hiến pháp lý tưởng. Chỉ có quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể bảo đảm được sự ổn định và thịnh vượng của quốc gia. Chỉ có quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân mới có thể bảo đảm được tự do, no ấm và an ninh cho toàn dân. Chính vì qui luật này mà các nền dân chủ
— thực sự và bền vững — trên thế giới đều PHẢI BẮT ĐẦU TỪ SỰ XÁC LẬP QUYỀN LỰC CỦA NGƯỜI DÂN BẰNG CHÍNH SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN. Không có một con đường khác. Không có một tiến trình khác. Và do đó, không có một sự lựa chọn nào khác.

Một hiến pháp không có sự bảo chứng bởi quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân thì dù cho mỗi lời mỗi chữ có đẹp như “rồng bay phụng múa” hay có hay như “phung châu nhã ngọc” đi nữa nó cũng chỉ là một món đồ mã không hơn không kém. Một hiến pháp không có sự bảo chứng bởi quyền lực của người dân xác lập bằng chính sức mạnh của toàn dân thì dù cho có được đặt trong điện đài bằng ngọc để thờ phượng và được bất cứ ai hay tất cả mọi người tụng niệm mỗi ngày đi nữa nó cũng chỉ là một món đồ mã. Bởi vì sự thật rất đơn giản này, nếu MUỐN CÓ ĐƯỢC MỘT NỀN DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC, MỌI NGƯỜI PHẢI ĐỨNG LÊN (hãy can đảm đứng lên) XÁC LẬP SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN ĐỂ RỒI VỚI QUYỀN LỰC NÀY CỦA DÂN CÓ THỂ BẢO CHỨNG CHO MỘT HIẾN PHÁP LÝ TƯỞNG VÀ TỪ ĐÓ KIẾN TẠO MỘT QUỐC GIA LÝ TƯỞNG.

Đừng tiếp tục theo đuổi một ảo tưởng chắc chắn không bao giờ biến thành sự thật. Một tặc đảng sẽ không bao giờ tự mình biến thành một chính đảng yêu nước, yêu dân, khiêm tốn và tự trọng. Chỉ có 1001 Ghonim của Việt Nam mang trát lệnh lịch sử trong tay đến lôi chúng xuống khỏi vũ đài chính trị thì cái hy vọng có được một nền dân chủ thực sự cho đất nước mới có cơ hội biến thành sự thật. Đừng tiếp tục chờ đợi những hứa hẹn sẽ không bao giờ được thực hiện. Một tặc đảng đã dám tiếm đoạt đất nước từ tay dân, đã dám mãi quốc cầu vinh ngay trước mắt dân, đã dám chà đạp sĩ phu, trù dập trí thức, đánh đập người tu, trấn lột đồng bào, bịt miệng quần chúng, cấm đoán thanh niên yêu nước, khinh miệt tiền nhân, bội tín với mọi người . . . một cách công khai và táo tợn thì sẽ không bao giờ tự biết phục tùng mệnh lệnh của dân hoặc tôn trọng lời hứa dù có chờ đến một ngàn năm rồi một ngàn năm nữa “cho đến khi nước cạn đá mòn”. Chỉ có 1001 Ghonim của Việt Nam mang trát lệnh lịch sử trong tay đến lôi chúng xuống khỏi vũ đài chính trị thì cái hy vọng có được một nền chính trị sạch mới có cơ hội thành hình. Bởi vì sự thật rất đơn giản này, nếu MUỐN CÓ ĐƯỢC MỘT NỀN DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC, MỌI NGƯỜI PHẢI ĐỨNG LÊN (hãy can đảm đứng lên) XÁC LẬP SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN ĐỂ RỒI VỚI QUYỀN LỰC NÀY CỦA DÂN CÓ THỂ BẢO CHỨNG CHO MỘT HIẾN PHÁP LÝ TƯỞNG VÀ TỪ ĐÓ KIẾN TẠO MỘT QUỐC GIA LÝ TƯỞNG.

Đừng tiếp tục để cho những PR của chế độ giả danh đấu tranh cho dân chủ dẫn đi vòng vòng chân núi, tính bằng km đường thì tưởng rằng đã đi xa lắm nhưng nhìn chỗ đánh dấu khởi hành mới thấy rõ chỗ lanh quanh. Chí sĩ chân chính của đất nước không thể không biết, không thể nào không thấy, không thể nào không hiểu là những con chó của trường đua cật lực chạy theo sau khúc xương cao su hết vòng này sang vòng khác, hết ngày này qua ngày khác, theo sự điều khiển của nhân viên trường đua, chỉ cho kết quả sau cùng là “được trở về chuồng chó. Chỉ có 1001 Ghonim của Việt Nam mang trát lệnh lịch sử trong tay đến lôi tặc đảng khỏi vũ đài chính trị thì cái hy vọng có được một cơ chế điều hành đất nước của dân, do dân và vì dân mới có cơ hội thành hình. Bởi vì sự thật rất đơn giản này, nếu MUỐN CÓ ĐƯỢC MỘT NỀN DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC, MỌI NGƯỜI PHẢI ĐỨNG LÊN (hãy can đảm đứng lên) XÁC LẬP SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN ĐỂ RỒI VỚI QUYỀN LỰC NÀY CỦA DÂN CÓ THỂ BẢO CHỨNG CHO MỘT HIẾN PHÁP LÝ TƯỞNG VÀ TỪ ĐÓ KIẾN TẠO MỘT QUỐC GIA LÝ TƯỞNG.

Ở thời điểm lịch sử này, toàn dân có quyền chọn lựa là làm một con ếch ngoan ngoãn ngồi yên trong nồi cho đến khi bị luộc chính hay là tự dùng đôi chân mạnh mẽ để nhảy vọt ra ngoài khi nhìn thấy khe hở cơ hội. Nhưng nếu đã chọn làm con ếch ngoan thì xin đừng trách sao bị bạo quyền áp bức, bốc lột. Tự Do không thể van xin mà có được. Thiên thời là bây giờ, Trời đang cho nhân loại dân trát lệnh lịch sử quét sạch tất cả chế độ độc tài bạo cường còn sót lại. Địa lợi là ngay trên đất Việt, nơi chôn nhau cắt rốn. Nhân hòa nằm ngay trong trái tim của mỗi người. Tự Do sẽ không bao giờ đến nếu 87 triệu con tim đều ươn hèn và vô cảm.

Iris Vinh Hayes, Ph.D.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.

Sau Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ trong hàng "tứ trụ" đã "xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác.” Ảnh: Nhac Nguyên/ AFP

Còn ai liêm khiết?

Hiện trạng chính trị tại Việt Nam là sự thối rữa từ các cấp. Lũng đoạn và thao túng chính trị luôn hiện diện, bất chấp pháp luật. Các thế lực ngầm tồn tại như loạn Sứ quân. Họ hùng cứ một cõi, cho đàn em tung hoành và quấy nhiễu!

Thông tin bị nhiễu loạn. Đấu đá nội bộ nhằm tranh giành ảnh hưởng trong bộ máy cầm quyền nên mới có chuyện các lãnh đạo chủ chốt trước khi bị trảm nhưng thông tin đã rò rỉ, ngập tràn mạng xã hội, từ trong và ngoài nước.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 22 – 28/4/2024

Nội dung:

– Tưởng niệm Quốc Tổ Hùng Vương tại thành phố Hamburg, Bắc Đức;
– Kêu gọi tham gia biểu tình và văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR tại Genève, Thụy Sĩ;
– Mời tham dự và đón nghe: i) Hội luận “49 năm sau biến cố 30/4/1975 – Tại sao hòa giải với Mỹ mà không với Dân tộc?;” ii) Chương trình văn nghệ gây quỹ Hát Cho Đồng Bào Tôi với chủ đề “Tháng Tư thắp nén hương trầm;” iii) Hội luận “UPR – Tường trình đến quốc tế việc nhà nước CSVN đàn áp tôn giáo;”
– Quan điểm của Việt Tân về tình hình đất nước trước những biến động chính trị trong nội bộ đảng CSVN.