Gia đình ba nhà tranh đấu dân oan và lao động kêu gọi thế giới can thiệp

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

THƯ KÊU CỨU

Tp. HCM ngày 26 tháng 10 năm 2010,

Kính gửi các ngài Tổng thống, các ngài Thủ tướng các nước dân chủ trên toàn thế giới,
Kính gửi các tổ chức nhân quyền, các tổ chức xã hội trên toàn thế giới,
Kính gửi các tổ chức nghiệp đoàn trên toàn thế giới,

Chúng tôi là:

– Đỗ Ty, thường trú tại Thị trấn Di Linh, Tỉnh Lâm Đồng, Việt Nam là ba của cháu Đỗ Thị Minh Hạnh

– Nguyễn Kim Hoàng, thường trú tại 14/12 Bến Chương Dương, P. Cầu Kho, Quận 1, Tp. HCM, Việt Nam, là ba của cháu Nguyễn Hoàng Quốc Hùng,

– Chiêm Thị Tường Mạnh, thường trú tại tỉnh Trà Vinh, là vợ của Anh Đoàn Huy Chương

Kính xin quý ngài bằng uy tín, quyền lực và ảnh hưởng của mình cứu giúp các con và chồng của chúng tôi là Đỗ Thị Minh Hạnh 25 tuổi và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng 29 tuổi cùng với Đoàn Huy Chương 25 tuổi khỏi chốn lao tù vì bản án khắc nghiệt mà toà án nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam xét xử với bản cáo trạng và buộc tội vô lý là vi phạm an ninh quốc gia và lật đổ chế độ. Bản án dành cho Nguyễn Hoàng Quốc Hùng là 9 năm tù; Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương mỗi người 7 năm tù.

Các con và chồng chúng tôi vô tội và bị kết án oan ức.

Là những Thanh niên yêu nước và giàu lòng nhân ái, từ nhiều năm nay, các con và chồng chúng tôi đã âm thầm giúp đỡ người nghèo, giúp đỡ những người dân bị oan uổng, bị mất đất vì bị cưỡng chiếm, giúp đỡ những công nhân bị giới chủ bóc lột hành hạ. Những việc làm đó phù hợp với đạo lý làm người và không hề vi phạm pháp luật.

Nhưng, thay vì khuyến khích những việc làm giúp ích cho xã hội, xóa bỏ những bất công, tạo nên một xã hội công bằng lành mạnh thì các cháu Nguyền Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương bị lực lượng công an vây bắt và bị vu cáo là kích động công nhân đình công, làm ảnh hưởng đến an ninh quốc gia theo điều 89 bộ luật hình sự nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Đoàn Huy Chương bị bắt ngày 13.02.2010. Đỗ Thị Minh Hạnh bị bắt ngày 23.02.2010 và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng bị bắt ngày 24.02.2010.

Hơn 8 tháng trong tù chưa thành án, các con và chồng chúng tôi bị biệt giam, bị đối xử như tội phạm, bị bức cung. Riêng Nguyễn Hoàng Quốc Hùng suốt thời gian bị giam, cha mẹ không được gặp mặt, bị đánh đập và bị hạn chế gửi quà nuôi nấng. Từ những thanh niên nhanh nhẹn, khoẻ mạnh các cháu trở thành những con người ốm yếu bệnh tật.

Tại phiên toà ngày 26.10.2010 tại tỉnh Trà Vinh, toà án đã vi phạm nguyên tắc xét xử. Vì cảm thấy vô tội, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương đã không thuê luật sư mà quyết định tự bào chữa, nhưng chủ toạ phiên toà đã không cho các cháu nói, phiên toà kết thúc rất nhanh với bản án đã định sẵn.

Khi được phép nói lời cuối cùng, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương đã kiên quyết không nhận tội, phản đối lời buộc tội của chánh án, phản đối bản án.

Chỉ có tấm lòng yêu nước, không có một tấc sắt trong tay, làm sao các con và chồng chúng tôi có thể làm mất an ninh quốc gia được? Một bản án vô lý. Các con và chồng chúng tôi bị oan.

Từ khi các con và chồng bị bắt, gia đình chúng tôi mặc dù rất đau lòng, rất thương con, biết rõ con mình không làm điều gì sai trái nên vẫn hy vọng vào sự công minh của pháp luật và chờ đợi phiên toà có thể giải tội cho con. Nhưng toà án của nước cộng hoà xã hội chủ nghiã Việt Nam đã làm chúng tôi đau đớn, thất vọng và mất hết niềm tin.

Chúng tôi không thể tìm công lý ở nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Chúng tôi gửi lời kêu cứu đến quý ngài, mong được sự cứu giúp để các con và chồng chúng tôi được trả tự do, thoát khỏi cảnh tù đày.

Xin gửi đến quý ngài lòng biết ơn và kính trọng.

Đỗ Ty
Nguyễn Kim Hoàng
Chiêm Thị Tường Mạnh

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Nhà thờ Đức Bà ngay trung tâm Sài Gòn, một thành phố từng được mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông. Ảnh minh họa: Chris Jackson/ Getty Images

Tựa vào di sản miền Nam tự do, tôi chọn đứng thẳng

Ba Mươi Tháng Tư, cứ đến gần ngày này là trái tim người miền Nam lại nhói đau. Tôi là một người thế hệ 8x, tuy chưa từng trực tiếp chứng kiến cuộc chiến “nồi da xáo thịt” của đất nước giai đoạn trước 1975, nhưng gia đình tôi, tồn tại hai dòng tư tưởng quốc gia và cộng sản, và ông bà tôi, cậu, dì tôi là những nhân chứng sống cho giai đoạn lịch sử này.

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.